TRANG THƠ KỶ NIỆM NGÀY THƯƠNG BINH LIỆT SĨ 27-7 : NỤ HÔN ĐẦU
Lời tựa: tiêu dùng an toàn viết dựa trên lời đề tặng của ông Bùi Văn Bát: Nhân kỷ niệm 75 năm ngày TBLS (27.7.1947 – 27.7.2022), xin chép tặng các bạn một bài thơ hay, có tựa đề “NỤ HÔN ĐẦU”. Tác giả bài thơ là ông Trần Thanh – năm nay 77 tuổi đang sinh sống tại Hạ Long (QN) đã viết bài thơ này năm 1966, trên đường Trường Sơn. Chiến tranh đã đi xa, nhưng những kỉ niệm, thật xúc động.
NỤ HÔN ĐẦU
Ảnh minh họa
“Nụ hôn đầu tôi không tặng người yêu
Mà tặng cho một người con gái
Mười bảy tuổi bước qua thời vụng dại
Khoác trên mình chiếc áo màu xanh.
Những ai từng đi qua chiến tranh
Chắc biết những trận bom tọa độ
Cả cánh rừng tan hoang loang lổ
Sau trận bom hủy diệt bạo tàn.
Khi khói bom nồng nặc chưa kịp tan
Người còn sống ra khỏi nơi ẩn nấp
Không sợ hãi, không vội vàng hấp tấp
Tiếp tục làm nhiệm vụ được trên giao.
Trước mắt tôi dưới gốc cây Sao
Đang quằn quại một cô gái trẻ
Máu loang khắp tấm thân mảnh dẻ
Chân đứt lìa đã buộc chặt ga-rô.
“Đừng… đưa… em đi, không… kịp… nữa… mô
Máu… đã cạn…, em… không còn… sức… nữa
Em… lạnh lắm… Hãy… ôm em… Em tựa
Em… nhờ anh… chuyển giúp… mẹ… vài lời…!!!”
Lời cuối cùng em nhắn Mẹ qua tôi
Nghe thoảng như những lời của gió
“Anh ơi…, em… người yêu… chưa có…
Phút… lìa đời… em muốn… được… anh hôn…”
Nụ hôn đầu tôi đặt giữa Trường Sơn
Em gái xung phong tuổi vừa mười bảy
Đang lạnh dần trong tay tôi run rẩy
Mà trên môi thoảng nhẹ một nụ cười !”.
***
T.T
PHÁP TRỊ LÀ GỐC- TRÊN ĐẦU LÀ DÂN
Nhân kỷ niệm 75 năm ngày TBLS (27/7/1947 – 27/7/2022)
Chúng tôi liệt sĩ vô danh
Viết thơ, gửi chị – gửi anh đương thời
Mỗi vần thơ một dòng đời
Gửi cho người sống những lời tâm can
Thưa các Anh – các Chị
Ngày xưa bảo vệ giang san
Bom rơi đạn lạc nát tan thân mình !
Nhiều người chết vẫn còn “trinh”
Chứ đâu có được mảnh tình vắt vai !
Nhưng lòng yêu nước chẳng phai
Chỉ mong đất nước ngày mai thái bình
Một lòng một dạ trung chinh
Vì dân vì nước phận mình xá chi !
Nằm nghe sóng vỗ rầm rì
Vẫn còn giọng Bác tạc ghi trong lòng !
Cả đời Bác chỉ ước mong
Nam Bắc thống nhất về trong một nhà
Chúng tôi bỏ Mẹ, bỏ Cha
Hồn bay theo gió, xác hòa đất đen !
Vía đi – chẳng có tiếng kèn
Tết năm, rằm bảy thấy thèm nén nhang !
Con thơ quấn mảnh khăn tang !
Không được chống gậy đầu làng tiễn cha !
Hy sinh cũng chỉ là ma !
Máu rơi – xương nát cũng là vì dân !
Huân chương, huy hiệu đâu cần !
Chỉ xin anh chị chữ Nhân ở đời…
Ngày nay non nước mây trời
Không còn bom đạn của thời chiến tranh
Vậy mà các chị – các anh
Mua quan, bán chức tranh giành trước sau
Chúng tôi Liệt sĩ hỏi nhau ?
Tại sao độc lập lại đau thế này ?
Rượu không uống được mà cay !
Cơm không ăn được bởi đầy phận Ma !
Cán bộ từ dân mà ra…
Ai cũng được chính Đảng ta giũa rèn…
Bây giờ chỉ thích được khen
Đêm thèm gái đẹp, ngày thèm rượu ngon…
Nếu không giữ được lòng son
Chắc là tổ quốc vẫn còn lầm than…
Ngồi mà tự vấn – tự an…
Đừng để tiền bạc phá tan tâm tình…
Chúng tôi dù đã hy sinh
Chẳng cần đáp nghĩa cho mình thiệt hơn
Xin các anh – chị làm ơn
Đừng xây tượng đá đừng sơn gác lầu…
Giang san muốn được bền lâu…
Pháp trị là gốc – trên đầu là Dân
BB (st)