TRANG THƠ: MUỐN TÌM VỀ MỘT THUỞ TẾT NGHÈO XƯA

Tết nghèo xưa, nhưng khắc khoải tinh người, bên nồi bánh chưng xanh, thịt mỡ, dưa hành, câu đối đỏ, cây nêu, tràng pháo… Tết ngày xưa Tết đầm ấm tình người, nhớ da diết những kỉ niệm thời ấu thơ, chứ đâu như hối hả… gấp gáp…

HOÀI NIỆM TẾT XƯA

Ảnh minh hoạ: Một buổi gặp tất niên của Văn phòng Tại Hà Nội Hiệp hội thực phẩm minh Bạch 

Ta trở về những cái Tết ngày xưa.
Cuối tháng chạp bay bụi mưa lất phất.
Lũ chúng tôi vẫn đầu Trần, chân đất.
Rỉ tai nhau: rằng Tết sắp đến rồi!

Ngày xưa ơi! Ngày Tết thuở xưa ơi!
Nghèo vật chất, mà sao vui đến thế!
Phiên chợ Tết, được mẹ cho theo mẹ.
Trằn trọc thức hoài, mong đến sáng mai.

Qua 20, không khí náo nức thay.
Lác đác pháo, khói quyện bay trong gió.
Trời vẫn lạnh và hoa đào đã nở.
Gió Xuân về, mây chở nắng xôn xao.

Đồng rất xanh, Ngô lúa đã lên đều.
Đàn chim én trở về kêu ríu rít.
Người đi xa bắt đầu về ăn Tết.
Ôi ngày xưa, mỏi mệt chuyện xe tàu.

Sang 23, ngày ông Táo lên chầu.
Chú cá chép vểnh râu trông đến ngộ.
Ông khấn vái : chúc Táo quân thượng lộ
Tâu với thiên đình phù hộ nhân gian.

Hương trầm thơm, thơm lắm, cứ nồng nàn.
Luôn phảng phất miên man vào nỗi nhớ.
Giờ vẫn thơm, mà xưa thơm rất lạ,
Thành kính âm-trần gói cả tâm linh.

Mẹ mua cho chiếc áo thật là xinh,
Áo vải thôi, thời chúng mình chỉ vậy.
Cứ ngắm vuốt. Giở ra rồi xếp lại.
Áo đẹp xưa còn mãi giữa tâm hồn.

29-30 lợn éc râm ran.
Người lớn bận, trẻ con thì vui lắm.
Bên bếp lửa đỏ hổng đầm ấm,
Thức thật khuya ,chờ tấm bánh chưng xanh.

Năm mới sang, với lời chúc tốt lành.
Háo hức chờ những đồng tiền mừng tuổi.
Chỉ ít thôi mà sao vui quá đỗi!
Tết xưa ơi! Bao giờ mới quay về?

Tết ngày nay cá, thịt… đã ê hề.
Lại Hoài cổ , lại nhớ về Tết cũ.
Khi cuộc sống đã có phần đầy đủ,
Muốn tìm về một thuở Tết nghèo xưa

                                             Bảo Bát